Trong cuộc sống hằng ngày, vẫn có những người thầm lặng và đó chính là chú Nguyễn Hồng Linh, hiện nay đang làm bảo vệ tại trường THCS Lê Hồng Phong thành phố Tam Kỳ. Chú sinh ra là người lành lặn như bao người khác, nhưng trong một vụ tai nạn đã cướp đi cánh tay phải của chú. Không dừng lại đó, hai mắt của chú cũng bị thương nặng, không còn nhìn thấy rõ. Dù với một cơ thể không được trọn vẹn như người khác, nhưng chú đã vượt lên tất cả, vượt lên sự mặc cảm để rồi luôn cố gắng sống một cuộc sống thật có ích cho xã hội.
Hằng ngày, chú tự mình làm tất cả mọi việc cho bản thân, chú còn đảm nhiệm công việc chính của mình là nhân viên bảo vệ cho nhà trường đã hơn hai mươi năm. Trong công việc, chú luôn tận tụy và tâm huyết, luôn giúp đỡ, hòa đồng và gần gũi với tất cả mọi người. Trong trường, ai cũng yêu mến chú, đặc biệt thầy cô giáo và các bạn học sinh của bao thế hệ, mỗi khi nhắc đến chú Linh là ai cũng ngậm ngùi.
Tuy cuộc sống của chú không khá giỏi như bao người khác nhưng tâm hồn, tấm lòng của chú luôn đông đầy tình người. Mỗi khi giúp đỡ ai là chú giúp đỡ đến cùng, không ngại gian khó. Công việc hiện tại chú cũng đòi hỏi nhiều nổ lực để khắc phục và năm nào chú cũng hoàn thành xuất sắc công việc được giao. Dù chỉ còn một cánh tay, dù đôi mắt không nhìn thấy rõ nhưng chú cảm âm rất nhạy, công việc chỉnh âm thanh cho nhà trường chú làm rất tốt, hình ảnh ấy đã khiến bao người xúc động và kính nể. Đặc biệt trong tháng bảy vừa qua, mắt chú có nguy cơ không nhìn thấy rõ và phải phẩu thuật gấp. Một mình, không ai chăm ở bệnh viện, phải thuê người chăm, tốn biết bao nhiêu tiền, chi phí mổ mắt của chú tại bệnh viện mắt thành phố Hồ chí Minh lên đến 200 triệu đồng. Khó khăn lại chồng chất khó khăn, cuộc sống vất vả của một người thanh niên không lành lặn đã không chiến thắng nổi trái tim và ý chí kiên cường chống lại số phận của chú.
Và rồi, với lòng tương thân tương ái, lá lành đùm lá rách, tất cả thầy cô, học sinh nhà trường đã giúp chú trả tiền viện phí. Đáp trả lại tình cảm của mọi người dành cho mình, chú cố gắng vượt qua nhiều lần phẩu thuật để mang về tia sáng cho đôi mắt của mình. Qua ba tháng ở bệnh viện, chú trở về trường, chú đã nhìn thấy chúng em, nhìn thấy mọi người rõ hơn lúc trước, với ánh nhìn thân thương ngày nào. Chúng em cảm thấy trong lòng vui khôn xiết vì hằng ngày chúng em đều nhìn thấy chú, vui đùa cùng chú.
Chú là một tấm gương cho ý chí kiên cường, tấm gương vượt khó, vượt lên chính mình, một con người giàu tình cảm, giàu lòng nhân ái luôn soi đường, dẫn lối cho tất cả các bạn học sinh. Vậy nên các bạn hãy yêu lấy chính bản thân mình, hãy cùng sẻ chia và giúp đỡ những người gặp hoạn nạn, gặp khó khăn trong cuộc sống.